Trang chủ Quy định Đăng ký Liên hệ Giúp đỡ
Button1 Button2 Button3 Button5 Button6 Button7
Button4

Trở lại   Chợ thông tin Vận chuyển Việt Nam > INFORMATION > News & Events
Đăng ký Hỏi đáp Danh sách thành viên Lịch Tìm Kiếm Bài gửi hôm nay Đánh dấu là đã đọc

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 03-09-2013, 09:58 PM
huongkute106 huongkute106 đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2013
Bài gửi: 147
Mặc định Nhọc nhằn nghề bán “giấc mơ”

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Nhọc nhằn nghề bán “giấc mơ”
Mỗi tờ vé số lời khoảng 480 đồng, ngày kiếm được dăm chục ngàn nếu bán được 100 vé, những người bán vé số phải đi trệt cẳng khắp nẻo đường ngõ phố. Họ từ nhiều tỉnh khác nhau và chọn bán vé số làm nghề mưu sinh. Tiền bán vé số chỉ đủ đắp đổi qua ngày, song điều đáng quý là họ biết vượt khó mưu sinh chân chính kiếm từng đồng tiền lẻ dẫu đổ không ít mồ hôi.

Niềm vui của anh Dương sau một ngày bán được nhiều vé số
Lặng lẽ mưu sinh

Cơn mưa đêm tầm tã vừa ngớt, vợ chồng anh Dương lục đục lôi chiếc xe đạp “cởi truồng” không phanh, không gác đờ-bu rồi dặn con gái “ngủ với em rồi mẹ về đưa đi học”. Điệp khúc ấy, sáng nào cũng lặp đi lặp lại khi hai con chị đang ngủ và có lẽ chúng cũng chẳng nghe. Ra khỏi nhà, chị vợ đạp xe ngược Nghẹo ông Từ (ngã ba ông Từ phường 12 TP Vũng Tàu), còn anh Dương xuôi về thành phố.Xem thêm xổ số kiến thiết tại đây

Vợ chồng anh phải đi sớm bán cho người dân đi lễ nhà thờ và uống cà phê sớm. 6 giờ sáng, chị vợ quay về nhà ở đồi Nhái (bãi tắm trại Nhái) phường 11 đánh thức con dậy và cho chúng đến trường. Ăn vội ổ bánh mì khô khốc, chị lại đạp xe đi bán tăng hai.

Vợ chồng anh Dương chọn bán vé số làm nghề mưu sinh. Bởi ở thành phố du lịch Vũng Tàu đông đúc này, với thân hình tật nguyền của anh Dương và đôi mắt dị tật bẩm sinh của chị Hiền khó có thể xin một công việc kiếm sống với đồng lương ổn định. Đã 11 năm qua, cả gia đình anh sống bằng nghề bán vé số. Dương cười mỗi khi ai đó ngoắc tay “ê, bán cho tờ vé số” hoặc có ai đó kêu “số ơi”.Xem thêm xs mien bac tại đây

Dương bảo, “khi chưa có vợ em cũng bán vé số. Cả hai vợ chồng em làm nghề này chỉ đắp đổi qua ngày. Nắng đắt mưa ế. Ngày nắng bán được nhiều hơn, ngày mưa là tắt bữa, vì không có ai ra đường”. Một tấm vé anh lời bao nhiêu? - “Lời 480 đồng. Ngày bán được 100 vé là lời 48 ngàn. Họa may, có người trúng số cho em 200 ngàn là vợ chồng em sống cả tuần rồi”.

Anh kể: Quê anh ở Nam Định. Dương là con thứ 4 của gia đình 8 chị em. Ở phường 11 ai cũng gọi anh là thằng Dương dở người, vì anh đi cà nhắc (chấm phẩy) và lúc nào cũng nhe răng cười. Vậy mà nói đến hoàn cảnh, ai cũng thương và mua vé số cho anh. Căn nhà anh ở hiện nay là do UBND phường 11 xây theo diện nhà tình nghĩa.Xem thêm so so mien bac tại đây

Hai con nhỏ đứa lớp 4, đứa lớp 1, tự nấu ăn, tự đi ngủ, tự học bài mỗi khi bố mẹ chúng đi bán vé số đêm. Lâu lắm mẹ mới chở chúng đi học bằng xe đạp một lần. Hằn lên trên khuôn mặt ngây thơ, lúc nào hai con chị Hiền cũng thèm khát. Em Thương (con gái chị Hiền) bảo “cả tháng mẹ mới mua một bữa thịt heo. Bữa nào cũng ăn cơm cá khô”.

Một hoàn cảnh đáng thương khác là em Nguyễn Văn Đức người Tiền Giang. Đức lên thành phố Vũng Tàu bán vé số kiếm tiền gửi về cho bố và dì ở quê. Em tâm sự: “Gia đình con nghèo lắm. Bố con có dì hai không thương con. Con thường bị dì đánh và bắt đi kiếm tiền. Không có tiền, dì không cho ăn”. - Em học lớp mấy rồi? - “Con học lớp 4. Con muốn đi học như các bạn nhưng bố nghe lời dì không cho đi”.

Những người bán vé số ở cùng phòng với em Đức bảo: “Từ hôm qua đến giờ nó ốm. Sốt cao lắm. Mới hôm rồi, bố nó lên lấy tiền. Sáng nay nó vẫn đi bán. Bây giờ sốt vầy bán sao được nữa”. Tôi mua cho em ly sữa đậu nành. Đức nhìn tôi ứa hai hàng nước mắt, môi mấp máy như nói điều gì đó mà không thành tiếng. Em khóc, mấy người bán vé số cũng khóc theo.

Cuộc đời của anh Thương ở khu phố Phước An phường 10 thành phố Vũng Tàu cũng lắm éo le. Anh Thương bị tật nguyền bẩm sinh. Hằng ngày trên chiếc xe lăn đi bán vé số kiếm tiền cho con ăn học Anh bảo: “Cả hai vợ chồng tôi bán vé số mà không đủ ăn. Nếu cả hai vợ chồng đi từ sáng sớm thì được 60 đến 70 ngàn là nhiều. Tôi phải dành tiền mua thuốc cho má đang ốm ở nhà, còn lại mới dùng”. Số tiền ấy không đủ cho đứa trẻ con nhà giàu ăn sáng, vậy mà vợ chồng anh phải dầm mưa dãi nắng khắp thành phố cả ngày mới có được.

Thành phố Vũng Tàu có biết bao những mảnh đời vé số, mỗi người có một hoàn cảnh gia đình đáng thương khác nhau, nhưng tựu trung lại họ đều biết vươn lên số phận làm chủ cuộc sống, kiếm miếng cơm manh áo, nhặt nhạnh từng đồng từng cắc, dẫu công việc của họ nhọc nhằn mưa nắng và đổ không ít mồ hôi. Và điều đáng trân trọng là họ có tấm lòng hiếu thảo với cha mẹ, trách nhiệm với những người cùng cảnh ngộ, chia ngọt sẻ bùi lúc khó khăn hoạn nạn.
Trả lời với trích dẫn


 


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com

Thiết kế bởi: SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:46 PM


© 2008 - 2025 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.